
Hung NV
Chào các bạn,
Đã từ lâu, từ khi Hùng còn bé tý, mỗi lần nói về Lào, gia đình mình và bản thân có những cảm xúc thật đặc biệt. Đơn giản thôi vì xứ sở Triệu Voi đã từng là quê hương thứ hai của ba má mình. Và bà con thân thuộc bên ngoại hơn một nửa vẫn đang sống ở đấy và từ bao đời rồi.
Ở trong nhà thường hay nghe ba má dùng tiếng Lào khi không muốn cho các con hiểu, khi gặp lại người thân từ Lào sang thăm hay bạn bè từng ở nước này. Những khi rảnh rang má của Hùng hay nấu xôi nếp, làm món Lạp. Vì xôi nếp là món ăn truyền thống nên gia đình nào ở nước Lào cũng có vài cái chõ đựng xôi, đan bằng tre. Chõ giúp đựng cơm nếp nhiều ngày không thiu. Ở nhà khi ấy thường có môt hai cái chõ treo lủng lẳng trong bếp.
Những hình ảnh đặc biệt của xứ Lào
Tiếc thay là anh chị em Hùng không có ai học làm các món Lào cả. Và cũng chẳng có ai học tiếng Lào. Riêng mình chỉ biết bập bẹ vài câu tiếng Lào khi còn ở Saigon; học Pétrus Ký khờ người còn thì giờ đâu để mà học tiếng Lào hay học nấu bếp!
Năm 1975 tưởng đâu sẽ có cơ hội trau giồi tiếng Lào thành sinh ngữ thứ 3 vì mình gặp gở một cô bé cha Lào mẹ Việt vào hè năm ấy khi cô cùng gia đình vừa từ Vientiane di cư đến Paris. Nhưng cho đến bây giờ vốn liếng tiếng Lào của mình vẫn vậy chẳng hề thay đổi! Cô bé ngày xưa đã gần 40 năm rồi không có dịp gặp lại!
Nhắc tới Lào, người ta cũng nhớ ngay đến hoa Chăm Pa. Chăm Pa ở đây không có nghĩa là Nagara Champa (Vương quốc Chiêm Thành) mà là tên của một loài hoa. Hoa Chăm Pa hay còn gọi là hoa đại, hoa sứ, được coi là quốc hoa của nước Lào. Chăm Pa biểu tượng cho sự hoà bình, nét đẹp thanh lịch của đất nước. Các điệu múa của Lào cũng ảnh hưởng bởi sự tạo hình của loài hoa này.
- vidéo 1 (Lào):
-
Chúc các bạn một cuối tuần vui.
NV Hùng
Văn hoá Lào như một dòng chảy ngọt ngào đời này qua đời khác, hun đúc nên tâm hồn, cốt cách, văn hoá của người Lào. Qua thời gian năm tháng được kết tinh ở những phong tục, văn hoá đẹp đẽ như Tết Té nước để giải trừ mọi lo âu phiền muộn; buộc chỉ cổ tay chúc phúc người thân, chúc phúc quý khách, bạn bè…
Đó là mỹ tục rất đẹp đẽ độc đáo và hiếm có; và hoà cùng với tiếng chiêng, tiếng khèn, điệu Lăm vong mềm mại uyển chuyển làm say đắm lòng người, như mời gọi, như níu giữ bước chân du khách đã đặt chân đến đất nước Lào là không muốn rời xa, là dẫu chỉ một lần mà lưu luyến mãi.
Nước Lào, trước đây còn gọi là Vương quốc Lạn Xạng, “Lạn” tiếng Lào là triệu, “xạng” là voi. Lạn Xạng có nghĩa là “Triệu Voi”. Được mệnh danh là “Miền đất Triệu voi”- Lào nằm ở nơi giao hội của hai nền văn minh vĩ đại và hùng mạnh nhất châu Á là Ấn Độ và Trung Hoa, người dân Lào đã hấp thụ những phong tục và tín ngưỡng của hai nền văn minh ấy để hình thành nên một nền văn hóa đặc sắc của riêng mình hết sức độc đáo.
Nền văn hóa Lào là nền văn hóa Phật giáo. Đạo Phật đã ăn sâu vào tư tưởng của người Lào, ảnh hưởng này được phản ánh trong ngôn ngữ và nghệ thuật, tạo nên một dân tộc Lào rất riêng. Lào là xứ sở của Phật giáo tiểu thừa, 90% dân số theo đạo Phật. Đạo Phật được truyền vào xứ Lào trong triều vua Dvaravati vào thế kỷ thứ 7, và từ thế kỷ 14 Phật giáo đã trở thành quốc giáo. Người dân Lào đã thấm nhuần trong mình những lời Phật dạy, một mực kính trọng các bậc tăng ni, những vị sư sãi trong chùa. Với dân số khoảng 7 triệu người và có tới 1.400 ngôi chùa lớn nhỏ, Lào là nước có tỉ lệ chùa so với dân cao nhất thế giới, chùa chiền, đền tháp là nơi gắn bó cả đời với người Lào, cũng là chất keo cộng đồng gắn kết các bộ tộc Lào lại với nhau-chất keo văn hoá Phật giáo. Chùa chiền với những mái ngói uốn cong nhiều dáng vẻ còn là biểu hiện sự phát triển của nghệ thuật kiến trúc, điêu khắc và thẩm mỹ của người Lào.
Ngôi chùa Pha That Luang. Còn gọi là Ngôi tháp vĩ đại hay Tháp xá lợi linh thiêng, Pha That Luang là một đài tưởng niệm
tôn giáo tiêu biểu nhất của quốc gia Lào, tọa lạc trên một ngọn đồi cách trung tâm Vạn Tượng khoảng 3 cây số về hướng Bắc.
Lễ hội gắn với chùa chiền, chùa chiền gắn liền với làng bản, là nơi để mọi người gặp gỡ, vui chơi, ăn diện và múa hát. Lễ hội cũng là biểu hiện của văn hoá tâm linh phật giáo từ, bi, hỉ, xả đã ăn sâu vào máu thịt bao đời người dân các bộ tộc Lào, góp phần tạo nên bản sắc văn hoá Lào trường tồn, lung linh mà quyến rũ.
Lào là đất nước của bốn mùa lễ hội. Cũng như các nước trong khu vực Đông Nam Á, lễ hội tại đất nước Lào cũng chia làm 2 phần, phần lễ và phần hội. Phần lễ là phần nghi thức do chính con người đặt ra để giao cảm với thần linh và phần hội chủ yếu là vui chơi, giải trí.
Mỗi năm có 4 lần tết:
- Tết Dương Lịch,
- Tết Nguyên Đán (như ở một số nước Á Đông),
- Tết Lào (Bun PiMay vào tháng 4)
- Tết H’mong (tháng 12).
- Bun PhaVet (Phật hóa thân) vào tháng 1;
- Bun VisakhaPuya (Phật Đản) vào tháng 4;
- Bun BangPhay (pháo thăng thiên) vào tháng 5;
- Bun Khao PhanSa (mùa chay) vào tháng 7;
- Bun Khao Padapdin (tưởng nhớ người đã mất) vào tháng 9;
- Bun Suanghua (đua thuyền) vào tháng 10.
Lễ hội ở Lào hay còn được gọi là Bun, nghĩa là phước, làm Bun nghĩa là làm phước để được phước.
Lào có tết cổ truyền Bunpimay (có nghĩa là mừng năm mới), hay còn gọi là Tết té nước diễn ra từ ngày 13 đến ngày 16 tháng 4 hàng năm. Vì đạo phật ở Lào có tự lâu đời phát triển mạnh trở thành quốc đạo, các nhà chiêm tinh học tính ngày tháng theo phật lịch, nên năm mới hàng năm bắt đầu vào tháng tư dương lịch. Người Lào gọi tết là vui tết chứ không gọi là ăn tết, tất cả các cuộc vui được chuẩn bị theo truyền thống tôn giáo, phù hợp với phong tục tập quán của người Lào.
Tết Boun Pimay Lào. Ghi chú: Năm 2015 ở Lào là năm 2557 theo Phật lịch.
Trong những ngày lễ hội vui chơi là chủ yếu, tuy nhiên họ cũng chuẩn bị đồ ăn, thức uống thịnh trọng hơn ngày thường, đặc biệt là không thể thiếu rượu. Ngày tết từ sáng sớm dân làng diện những bộ đồ đẹp nhất, nhất là chàng trai, cô gái với đủ áo váy màu sắc sặc sỡ, tập trung tại sân chùa để dự lễ tắm phật. Xong lễ tắm phật mọi nhà làm lễ buộc cổ chỉ tay cho những người thân trong nhà, tục lễ này gọi là (pục khén) hay còn gọi là (xù khoắn) lễ gọi hồn vía. Nhân dịp đầu năm con cháu chúc ông bà, cha mẹ, bạn bè, người thân gặp may mắn hạnh phúc. Cũng vì lẽ đó, lễ mừng năm mới còn gọi lễ té nước (gọi là Bun hốt nậm), trong những ngày lễ, thanh niên nam, nữ thường té nước cho nhau vừa chúc mừng nhưng cũng vừa để tỏ tình. Bun hốt nậm còn có ý nghĩa về chuyện chuyển năm và cũng là chuyển mùa từ mùa khô sang mùa mưa; sau những tháng ngày hanh khô, những cơn mưa rào ập đến mang nước mát tưới cho núi rừng, cỏ cây, ruộng đồng, màu xanh tươi mát của chồi non vụt nhú lên báo hiệu một mùa làm ruộng, rẫy mới. Người dân té nước để cầu may, cầu bình yên cho cả năm, cầu cho mưa thuận gió hoà, mùa màng tươi tốt. Trong những ngày này, mọi người thăm viếng chúc tụng lẫn nhau, ăn uống vui chơi, múa hát cầu mong quốc thái dân an, nhà nhà hạnh phúc, người người ấm no… Với người Lào, những phong tục trong lễ hội Bunpimay mang ý nghĩa đem lại sự mát mẻ, phồn vinh cho vạn vật, ấm no hạnh phúc cho cuộc sống, là dịp để nuôi dưỡng và hun đúc nghệ thuật dân tộc.
Âm nhạc của Lào ảnh hưởng lớn của các nhạc cụ dân tộc như khèn (một dạng của ống tre. Một dàn nhạc điển hình bao gồm người thổi khèn cùng với biểu diễn múa bởi nghệ sĩ khác.
Múa Lăm vông (Lam saravane) là thể loại phổ biến nhất của âm nhạc Lào, những người Lào ở Thái Lan đã phát triển và phổ biến rộng rãi trên thế giới gọi là mor lam sing. Khi được mời cùng múa Lăm Vông với người khác giới, hai người đi song song nhưng không va chạm vào người phụ nữ.
Chăm pa (hoa đại) là một loài hoa biểu tượng của đất nước và con người Lào. Mang đậm một bản sắc riêng biệt, hương sắc ngào ngạt của hoa chăm pa phản ảnh rõ tính cách, tâm hồn của dân tộc Lào, với những con người có một vẻ đẹp giản dị, chan hoà, gìn giữ và chất phác, thật thà. Ngoài cái đẹp bản sắc riêng của dân tộc Lào, hoa chăm pa có 5 cánh hoa xoè ra thể hiện sự đoàn kết muốn hợp tác vươn tới 5 nước láng giềng với thể ứng xử cởi mở, cân bằng, mềm mại, hoà đồng bên ngoài, thống nhất ở bên trong. Ở Lào hoa chăm pa có nhiều loại và mọc khắp nơi. Hạnh phúc biết bao khi được các cô gái choàng lên cổ vòng hoa chăm pa, buộc vào cổ tay vòng chỉ cầu mong phúc lành, đam mê không muốn dứt trong những điệu múa Lăm vông dưới bóng cây chăm pa.
Phong tục ăn mặc ở Lào, phụ nữ phải mặc “Phaa sin”, một kiểu váy dài có các mảng hoa văn đặc trưng, mặc dù nhóm các bộ tộc thường có trang phục riêng của họ. Đàn ông thì mặc “phaa biang sash” vào những dịp lễ hội. Ngày nay phụ nữ thường mặc trang phục kiểu phương Tây, nhưng “phaa sin” vẫn là trang phục bắt buộc