03. May 2022 · Comments Off · Categories: Uncategorized

Thông thường thì ở BV Chấn thương chỉnh hình, cas gãy xương kín  sau khi chụp hình, bó bột rồi thì cho về, hoặc cho chắc ăn thì thêm 1 đêm ở viện rồi hôm sau ra.

Sơn là cas gãy xương kín, nhưng phải ở điều trị tại viện hết 6 ngày 5 đêm.
Nhà Sơn là nhà lầu 2 tầng, mái bằng, vách tường cao 6 tấc viền quanh . Nhà sát cạnh là nhà 1 tầng , mái tôn.
Từ lúc Saigon lockdown (khoảng tháng 6), Sơn trồng trên nóc bằng nào hành, gừng, rau, hoa, …, nên sáng nào cũng leo lên chăm sóc.
Ngày 23/4, sáng đó vừa làm hoàn tất , đứng ngắm cảnh phơi nắng sáng thì không hiểu sao bị mất hẳn tri giác, người bị rơi qua bức vách 6 tấc rơi xuống mái nhà tôn.
Tiếng động lớn làm người ở nhà lầu gần đó hô hoán lên, mọi người cuống cuồng nhưng không ai biết được cách nào lên nóc tôn đưa mình xuống.
Nhờ nhà mình có chừa khoang trống ở 2 bên vách của sân thượng lầu 2 nên con trai  và chị 4 của mình đưa được chiếc thang tre thòng xuống mái tôn, và vị trí này lại ở phía đầu nhà, còn mình lại bị rơi ở khúc giữa, gần đỉnh mái tôn.
Cũng nhờ vị trí này mà khoảng cách rơi chỉ chừng hơn 3 m, chứ nếu ở gần đầu thì hẳn là gần 5 m chắc.
Lúc người chạm mái tôn, sau cơn đau, mình nhìn lại thì thấy bàn tay trái bị bẻ gập vào 1 góc cỡ 45 độ, mông trái bắt đầu đau.
Thấy thang thòng xuống chạm mái nhà, nhờ ở vị trí gần đỉnh mái nên mình cố gắng trườn xuống với đôi chân và tay phải, rồi dùng hết sức mình bấu víu từng bậc thang bằng 1 tay và 2 chân , người ôm sát vào thang để khỏi bị bật ngửa, để mà leo dần lên đến đỉnh thang là lan can hông lầu thượng nhà mình thì đến lúc đó con trai và chị 4 mới thòng tay được cùng nắm kéo thân người vào trong sân thượng nhà mình , đưa xuống lầu gọi taxi đi bệnh viện cấp cứu.
Cũng nhờ ơn trên phù hộ nên cái đầu và xương sống không bị chấn thương và mình còn có sự tỉnh táo , kế tiếp là  thời gian mọi người đến cứu nạn nhanh chóng kịp thời đã giúp mình có còn đủ nội lực tự thân vận động leo lên hết cái thang vào được sân thượng nhà mình để đi cấp cứu.
Quả thật là khi xe đến BV thì cái đau càng lúc càng tăng tới mức không thể tự bước xuống xe mà phải cáng vào cấp cứu !
Dù là đau đớn cỡ nào cũng phải nằm chờ ở phòng cấp cứu đợi kết quả test nhanh Covid mới được nhập viện, và test PCR xong thì mới chữa trị !
Lúc hoàn thành xong thủ tục thì mình được đưa đi chụp X quang tay trái, khu hông trái trước, rồi siêu âm vùng hông trái.
Cái siêu âm này đã làm mình đau quá, vì máy dò chạy lăn qua lại nơi vùng bị dập bầm tím, đã vậy lúc đó phải bắt buộc hít sâu, thở mạnh, mà chỉ cần vừa hít vào là đã đau nhói sốc hông !
Nhờ thế mới biết trời thương : xương cốt phần hông không bị gì, đĩa đệm không bị thoát vị, các cơ quan nội tạng như lá lách, bọng đái, thận trái còn ổn, chỉ có bị tràn dịch màng phổi trái.
Phần đầu của việc chữa trị là kéo bàn tay trái cho trở về vị trí đúng là thẳng hàng với cẳng tay, mà phải là kéo nguội, không can thiệp thuốc tê, vì nó sẽ làm mất đi sự co giãn của gân và cơ.
Họ treo thật chặc ngón tay trái lên cao, giữ tay theo hỉnh chữ L, rồi treo tạ chỗ con chuột, với trọng lượng tăng dần tới ngưỡng chịu đựng tối đa của mình.
Đau đớn cùng cực cho đến khi bàn tay trái được trở về đúng vị trí thẳng.
Xem đồng hồ lớn trên tường thì mình đã chịu cực hình trong 30 phút !
Sau đó mới đến giai đoạn bó bột, chụp X quang lại rồi mới được cáng lên phòng. Rồi được uống thuốc nằm dưỡng 3 ngày thì lên bàn mỗ sắp xương do xương đầu cổ tay bị dập nát và do tràn dịch màn phổi trái nên mình được Bs chỉ dẫn tập thở trong thời gian đó.
Vì đã 68 tuổi nên Bs xét nghiệm rất kỹ lưỡng, hỏi kỹ tiền sử bệnh và cần biết là mình đã qua giai đoạn thuốc tê hay gây mê nào trước đây chưa.
Do sức khỏe mình còn OK nên các Bs hội chẩn là chỉ cần gây tê.
Vì vậy mình nằm mỗ mà nghe được hết các trao đổi của nhóm mỗ, tiếng máy khoan, máy mài canh nẹp nào bị hơi dư lố, và biết là họ tốn hết 8 vis và 4 đinh cho cas này. Thời gian mỗ là hơn 1 tiếng.
Qua sự việc này, Sơn mới hiểu là tuy mình sáng nào cũng đi bơi, có khám bảo hiểm y tế thường xuyên thấy khỏe, không huyết áp, tim tốt, không có bệnh nền ( chỉ có bị phát hiện viêm gan siêu vi B năm 2013, đã chữa trị tốt và 2 năm nay hiện chỉ uống mỗi ngày 1 viên Tenofovir 300 ) nhưng lại có xảy ra 1 cơn giống như là đột quỵ ngắn.
Hỏi Bs thì được trả lời là người cao tuổi trên 60 thì tránh đứng cạnh vực sâu, với tay quá tầm, cúi nhìn xuống chỗ sâu.
Lời bạt :
Truyển nhắc lại đúng đấy.
Năm 2012, cuối tháng 10, Sơn phải nhập viện phẫu thuật rách đầu gân chóp xoay tay trái, 1/11 ra viện, phải treo tay trái như hình ảnh hiện tại cho chóp vai trái được lành.
Thật cảm động và nhớ mãi là hình ảnh người bạn ở bên Pháp đến thăm.
Sáng hôm đó Sơn vẫn còn đang ở trần và mặc quần đùi.
Và rồi sau khi bình phục, tháng 12/2012 Truyển lại mời Sơn và Tín qua Singapore chơi trong 2 ngày cuối tuần , lúc bạn đang công tác tại Sing.
Sơn sẽ tập họp vài hình ảnh gởi cho các bạn mình xem lại nhân cột mốc 10 năm xuất hiện.
Cả nhà mình cùng vui nhe.
ĐHSơn

VT TÂN:

Các bạn thân mến,
Cùng Tín đến tận nhà thăm Sơn sáng nay, mới thấy trong cái rủi có cái may ! Từ chỗ Sơn té phải đến 5m chứ không phải 3m. Không gian rất nhỏ, chỉ là mái nhà chứ không phải sân thượng đế có thể sinh hoạt một cách thoải mái, an toàn ! Sơn có hứa với gia đình và bạn bè sẽ quên không gian này từ đây về sau.
Cũng may Sơn té xuống trúng mái tôn chứ không phải bê tông. Và cũng không trúng đinh hay vật nhọn trên mái tôn.
Rất vui được gặp lại Sơn sáng nay, thấy bạn tương đối khỏe, vẫn linh hoạt như bình thường tuy tay đang bó bột và những vết bầm vẫn còn đậm nét ở mông và bên hông trái.
Mong bạn sẽ phục hồi nhanh với sự chăm lo rất chu đáo của gia đình.
Tân

LH Trí

Đọc chuyện Sơn kể thiệt ly kỳ, hồi hộp. Thật may mắn Sơn cũng còn OK để kể lại cho chúng ta. Cầu chúc Sơn sớm bình phục.

Trí

Lâm Huy

Lan can cao 6 tất là quá thấp!!!!

LV Truyển

Tôi thấy bồ viết chi tiết rất ly kỳ, không ngờ đang khi không lại bị tai nạn như vậy. Năm nay năm xui hà?
Tôi nghĩ là nên kiểm soát nguyên nhân tại sao lại xỉu giữa chừng để đến nổi phải té. nếu đi roi bằng IRM cái đầu để xem có gì hay không.
Mừng cho bồ tai qua nạn khỏi, chắc kỳ này phải băng tay khá lâu !
Nghỉ ngơi cho khỏe !
Truyển
Chào Sơn và các bạn,
Mừng cho bạn đã về lại nhà.
Mà sao Sơn xui quá dzậy? Tôi nhớ 2013 hay 2012 gì đó, bạn đã bị treo tay bằng vải rồi, kỳ này chắc nặng hả ? Phải cùng một tay hay hai tay khác nhau? Băng bột rồi về chứ ai mà nằm nhà thương 6 ngày như vậy?
Cám ơn bồ, tui viết cho vui thôi, chờ tháng 6 khi bầu cử xong Quốc Hội Pháp tôi lại viết nữa cho anh em rõ.
Thân,
Truyển

PV Đình

Hello Sơn và các bạn,
Mừng cho Sơn tai qua nạn khỏi, và sớm trở lại bình thường. Tôi thấy Sơn rất may mắn, trên khía cạnh tâm linh thì cũng có thể nghĩ rằng đây là một phép lạ nho nhỏ, hay là do phước đức ông bà cha mẹ để lại cho Sơn. Tôi chợt nhớ đến lời của thầy Trần Văn Thưởng (dạy toán lớp đệ lục hay đệ ngũ) – bảy mươi chửa đui chửa què cũng không lấy làm chắc vội. Và đúng thế, tai nạn luôn xảy ra vào những giây phút bất ngờ nhất.
Chúc Sơn chóng bình phục.
Đình

TQ Hùng

Thầy Thưởng  Toán Lớp Thất2,Lục2

Câu ấy là ‘Bảy mươi chưa què chớ khoe mình lành’
Vẫn nơm nớp  hồi hôp…Hic

BĐ Khánh

Dzậy là Tân thấy mông của Sơn rồi hả? Chậc chậc! :-)

CMB Ngọc

Chúc Sơn chóng bình phục.

Ngọc

LQ Bình

Nghe nói Sơn té thang trên 3m sợ quá. chúc Sơn mau bình phục .

Bình

LĐ Long

Cũng còn hên

Trong nguy có cơ
Chúc bạn chóng bình phục
Long

CH Cường

Chuc Son som binh phuc.

Cuong

NV Hùng

Chào Sơn,

Đúng là trong rủi có may

Té cao, bạn chỉ gãy tay bầm mình

Giữa cơn thập tử nhất sinh

Phước nhiều, Trời Phật thương tình cứu nguy

Mừng Sơn thoát nạn ly kỳ

Tuy rằng đau đớn, tứ chi rã rời

Bạn hiền vẫn nở nụ cười

Chúc mau hồi phục, cuộc đời bình an

Thân,

Hùng

ĐH Sơn

Cảm ơn các bạn nhiều.

Nhân sự việc này, Sơn liên tưởng đến thầy Cam Duy Lễ.
Thầy đã leo thang cao sửa chữa gì đó rồi đột ngột mất tri giác, buông tay ngã xuống đất và tử vong.
Thế mới thấy là mình đã nhận được sự cứu vớt của ơn trên, Trời Phật.
Nam mô A di đà phật.
Đoàn Hùng Sơn

Comments closed.